Trưa nay trên đường Điện Biên Phủ, mình đang đi trên đường thì nghe một tiếng cướp. Theo theo phản xạ thì mình dừng xe lại, tấp vô lề để xem tên cướp là ai? (không phải anh hùng rơm nhưng nếu có thể sẽ rượt theo). Tên cướp đi xe đường đông nên đã vượt lên vỉa hè. Một người đàn ông cũng đuổi theo. Mọi người đều né ra thì bỗng nhiên một cụ già bán vé số mù đang cầm cây dò đường đi có vẻ không nghe thấy vẫn đi bình thường (trong đầu mình hình dung ra tên cướp có lẽ sẽ tông cụ). Tên cướp thay vì né, có thể tông trúng cụ già thì anh ta dừng lại và chấp nhận bị bắt…
Mọi người xúm lại nhưng không ai đánh cả, có lẽ vì hành động dừng xe lại chăng? Người đàn ông cùng vài người dẫn anh ta đi, có lẽ lên công an. Ánh mắt tên cướp vẫn nhìn về phía cụ già, trên khuôn mặt hiện lên cái vẻ không phải của một kẻ máu lạnh.
Hành động cướp là sai nhưng dừng xe thay vì lách, có thể tông trúng cụ già đó của tên cướp thật đáng tôn trọng. Xứng đáng được gọi là một người đàn ông. Có lẽ cuộc sống khó khăn ở Sài Gòn làm con người trở nên cùng cực, làm liều nhưng mà phần lương thiện của họ không hề bị đánh mất.